NSƯT, tiếng kèn huyền thoại của Việt Nam qua đời
Sự ra đi của ông khiến giới văn nghệ sĩ, bạn bè và bao thế hệ học trò bàng hoàng thương tiếc.
Sáng 14/11/2025, NSƯT Nguyễn Văn Vy (gương mặt gắn bó sâu đậm với tiếng kèn saxophone Việt Nam) đã qua đời.
Sự ra đi của ông khiến bạn bè, đồng nghiệp và bao thế hệ học trò bàng hoàng thương tiếc. Một tiếng kèn từng ngân vang giữa những tháng ngày gian khó, từng nâng đỡ biết bao tâm hồn yêu nghệ thuật giờ đã lặng thinh.
Sinh năm 1931, NSƯT Nguyễn Văn Vy thuộc lớp nhạc công đầu tiên góp phần tạo nên sắc thái riêng của đời sống âm nhạc Hà Nội. Từ các buổi trình diễn ở Nhà hát Lớn, những chương trình phục vụ đồng bào kháng chiến đến các đêm nhạc bên bờ hồ Gươm, đâu đâu cũng có hình bóng của ông, người nghệ sĩ với cây saxophone sáng lên dưới ánh đèn vàng thời bao cấp.

Với đồng nghiệp, tiếng kèn của ông không chỉ là kỹ thuật xuất sắc hay trình độ chuyên nghiệp mà còn là hơi thở của tâm hồn Hà Nội, tinh tế, đằm thắm và đầy phong vị sang trọng.
Sau năm 1954, ông được giới nhạc công Thủ đô nhắc đến như một biểu tượng thầm lặng của nghề. Ông không ồn ào, không tìm kiếm hào quang, nhưng tiếng kèn luôn khiến người nghe cảm nhận được điều ông muốn gửi gắm.
Khi vào Nam, NSƯT Nguyễn Văn Vy tiếp tục chọn con đường lặng lẽ nhưng giàu giá trị là dạy học, truyền nghề, gieo mầm nghệ thuật cho lớp trẻ.
Tại Trường Nghệ thuật Đồng Nai, ông là người thầy mẫu mực, giản dị mà tận tâm. Học trò vẫn nhớ những buổi tập kéo dài, nơi ông kiên nhẫn chỉnh từng nhịp thở, từng vị trí đặt tay, từng độ rung trong mỗi câu nhạc. Với ông, truyền nghề không chỉ là trao kỹ thuật mà còn là gửi gắm nhân cách của một người nghệ sĩ sống trọn với nghề.
Nhiều thế hệ nghệ sĩ trẻ miền Nam đến nay vẫn gọi ông là người đã “thổi hồn” vào cây kèn của họ, là người dạy họ rằng âm nhạc không chỉ để trình diễn mà còn để sẻ chia, để hiểu người và để sống đẹp hơn.
Trong ký ức của những người ở lại, âm sắc của NSƯT Nguyễn Văn Vy vẫn hiện hữu trong những bản nhạc xưa, trong kỷ niệm sân khấu và trong hơi thở của các học trò đang tiếp tục thổi vào đời tiếng kèn mà ông đã nâng niu gần một thế kỷ.
