5 sự thật phũ phàng tôi nhận ra sau khi đi họp lớp
Họp lớp với nhiều người là dịp gặp gỡ bạn cũ, ôn lại kỷ niệm. Nhưng với tôi, đó còn là nơi để quan sát, lắng nghe và thấu hiểu hoàn cảnh của mọi người.
Mỗi lần họp lớp, không ít người nhìn nó như dịp để khoe thành công, tiền bạc hay địa vị xã hội. Nhưng với tôi, buổi gặp gỡ này là cơ hội để nhìn lại quãng đời đã qua và cảm nhận sự thay đổi ở những người bạn cùng trang lứa.
Như nhà Giáo dục Rei Mikawa từng nói: “Mỗi lần gặp mặt, chúng ta có thể quan sát hoàn cảnh sống của những người bạn trước đây. Sau nhiều năm bôn ba, họ có thay đổi nhiều không”.
Chỉ trong vài giờ đồng hồ, những câu chuyện, nụ cười và cả những im lặng đều tiết lộ nhiều điều về cuộc sống. Qua đó, tôi chợt nhận ra những bài học quý giá về hạnh phúc, sự nghiệp, sức khỏe và những lựa chọn trong đời sống.
Buổi họp lớp không chỉ là khoảnh khắc ôn lại kỷ niệm, mà còn là tấm gương phản chiếu thực tế cuộc đời mỗi người. Từ đó tôi đúc kết được 5 sự thật.
Không có định nghĩa chuẩn mực về hạnh phúc
Khi tốt nghiệp, nhóm bạn thân của tôi rẽ theo nhiều hướng khác nhau. Có người du học, có người ở lại thành phố lớn tìm việc trong các tập đoàn, có người chọn con đường khởi nghiệp. Mỗi người đều hy vọng sẽ xây dựng được một cuộc sống lý tưởng.

Mười năm sau, tôi gặp lại Huy, bạn cùng lớp cấp 3. Anh làm việc trong một công ty sự kiện, trải qua nhiều khó khăn nhưng giờ đã trở thành trưởng phòng. Mỗi khi nói chuyện, Huy vẫn vui vẻ, khiêm tốn và hay giúp đỡ đồng nghiệp. Nghe anh kể về những thành công trong đầu tư cá nhân, tôi biết anh đã đạt được tự do tài chính, nhưng sự giản dị của anh khiến mọi người cảm thấy gần gũi.
Lan, một cô bạn khác, chọn làm công chức trong cơ quan nhà nước. Lương không cao nhưng cô có gia đình hạnh phúc, chồng yêu thương, con cái ngoan ngoãn. Mỗi lần Lan kể chuyện gia đình, mắt cô ánh lên niềm vui giản đơn mà bền lâu.
Còn Minh Hương, vốn là sinh viên xuất sắc, theo nghề giảng dạy tại trường đại học. Cô sống độc thân, dành tâm huyết cho nghiên cứu và học trò. Mỗi ngày với Hương đều là một ngày đáng giá, và cô hạnh phúc vì được làm điều mình yêu thích.
Cuối cùng, Hạnh nghỉ việc để chăm sóc gia đình, nuôi con và tập kinh doanh online. Tiền không nhiều nhưng hạnh phúc là khi cô cảm thấy trọn vẹn với vai trò của mình trong gia đình.
Gặp lại nhau, chúng tôi nhận ra rằng không có bất kỳ định nghĩa chung nào về hạnh phúc. Tất cả chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui theo những cách riêng. Không ai là đúng, cũng không có hoàn cảnh nào là sai, chỉ cần sống theo lựa chọn của bản thân và cảm thấy hạnh phúc vì những điều đó.
Tiền bạc là niềm tin duy nhất
Trong buổi họp lớp tôi gặp lại một bạn khác của tôi tên là Tuấn, từ thời đi học anh đã có thói quen tiêu tiền thoải mái. Sau khi ra trường và có công việc lương cao, thói quen ấy vẫn không thay đổi. Cuối tháng, anh thường rơi vào cảnh “cháy túi” nhưng vẫn tỏ ra lạc quan, chẳng tiết kiệm cho những lúc cần thiết.
3 năm trước, bố của Tuấn đột ngột phải phẫu thuật. Anh không có một đồng tiết kiệm nào, phải vay khắp nơi nhưng nhiều người từ chối vì biết thói quen chi tiêu của anh. Biến cố này khiến Tuấn nhận ra rằng tiền không chỉ là phương tiện mà còn là niềm tin, là điểm tựa giúp con người an tâm trước mọi rủi ro.

Kể từ đó, Tuấn bắt đầu tiết kiệm, sống có kế hoạch và thấy tự tin hơn. Anh hiểu rằng, khi có tiền trong tay, bạn sẽ không hoảng sợ trước khó khăn, và cuộc sống cũng trở nên an toàn, trọn vẹn hơn. Những con số trong tài khoản ngân hàng không chỉ là tiền mà còn là niềm tin, là sự chuẩn bị để đối mặt với bất cứ thử thách nào.
Oscar Wilde từng nói: "Khi còn trẻ, tôi nghĩ tiền là thứ quan trọng nhất. Bây giờ khi đã già, tôi mới biết điều này là đúng". Quả thật, tiền chính là niềm tin duy nhất giúp con người an tâm và tự do lựa chọn cuộc sống mình muốn.
Khi cuộc sống ở điểm thấp, mỗi bước tiến đều là bước ngoặt
Cuộc đời mỗi người như thủy triều, lúc lên lúc xuống; giống như biểu đồ hình sin, có đỉnh cao và đáy sâu. Rất ít người suốt đời “thuận buồm xuôi gió”.
Còn Hưng - một anh bạn sống cùng thành phố, bắt đầu kinh doanh 2 năm sau khi tốt nghiệp. Ban đầu thuận lợi, Hưng mua được nhà, xe và kết hôn. Ai cũng nghĩ cuộc sống anh suôn sẻ, nhưng dịch Covid-19 ập đến, công việc của Hưng lao đao. Chỉ chưa đầy một năm, anh phải bán nhà, bán xe, nợ nần chồng chất và vợ chồng ly hôn. Hưng tưởng như mất tất cả.
Tuy nhiên, anh không bỏ cuộc. Hưng kiên trì làm lại từ đầu, từng bước trả hết nợ và dần ổn định lại cuộc sống. Sau tất cả, anh hiểu rằng chỉ cần không bỏ cuộc, dù rơi xuống đáy sâu đến đâu cũng vẫn có thể tìm thấy ánh sáng.
Như câu nói: “Khi một thứ chạm đáy, nó có thể quay đầu trở lại”. Mỗi bước tiến trong khó khăn đều là bước ngoặt dẫn đến hy vọng và thành công.
Cha mẹ chính là khởi đầu cho sự phát triển của con cái
Trần Khang và Trương Nguyệt cùng dẫn con đi họp lớp. Hai đứa trẻ bằng tuổi nhau, khoảng 5 tuổi, nhưng qua hành vi và thói quen, mọi người đều nhận ra bóng dáng cha mẹ trong từng cử chỉ nhỏ.
Con Trần Khang chăm chú cầm điện thoại chơi game, giống hệt bố. Hồi còn đi học anh mê mải trò điện tử và sau này vẫn giữ thói quen đó. Trong khi đó, con Trương Nguyệt lặng lẽ ra góc đọc sách, giống mẹ, một giáo viên yêu sách vở, thường dành thời gian nghiên cứu và chia sẻ kiến thức với học sinh.

Khoảnh khắc ấy khiến tôi nhận ra rằng thói quen và cách sống của cha mẹ chính là “vạch xuất phát” cho con cái. Những hành vi tích cực hay tiêu cực mà trẻ nhìn thấy và học theo từ cha mẹ sẽ ảnh hưởng đến tính cách, sở thích và lối sống của chúng trong suốt cuộc đời. Nhà giáo dục thanh thiếu niên nổi tiếng Sun Yunxiao từng nói: “Thói quen tốt là chủ nhân của vận mệnh, sự nghiệp và phong cách sống”.
Điều quan trọng là cha mẹ muốn con trở nên xuất sắc, hạnh phúc hay thành công, trước hết bản thân họ phải là tấm gương sống. Giáo dục bằng hành động sẽ có sức mạnh hơn mọi lời nói, giúp trẻ hình thành thói quen tốt và tự tin phát triển theo cách riêng. Khi con lớn lên, chúng sẽ mang theo những bài học quý giá từ cha mẹ, và hành trình trưởng thành của mỗi đứa trẻ chính là sự tiếp nối từ điểm khởi đầu mà cha mẹ đã đặt ra.
Sức khỏe là nền tảng của mọi thành công
Trong buổi họp lớp, tôi không khỏi bàng hoàng khi nghe chuyện về Hữu Hùng - người từng là “mọt sách” chăm chỉ nhất lớp. Thời sinh viên, Hùng thường xuyên ở thư viện đến tối muộn, chuẩn bị kỹ càng cho mọi kỳ thi. Nhờ vậy, anh ấy tốt nghiệp xuất sắc và nhanh chóng thăng tiến, trở thành giám đốc trẻ tại một công ty công nghệ hàng đầu.
Ai cũng ngưỡng mộ sự nghiệp của anh, nhưng ít ai biết rằng lịch làm việc của Hùng căng như dây đàn. Cuối tuần, anh vẫn nhận thêm dự án để chứng minh năng lực. Nhiều người khuyên anh nên chú ý sức khỏe, nhưng anh chỉ cười: “Mình còn trẻ, khỏe, làm việc không mệt đâu”.

Tháng trước, một cơn nhồi máu cơ tim bất ngờ khiến Hùng phải nhập viện khẩn cấp. Chúng tôi đến thăm anh, thấy anh nằm trên giường bệnh, gương mặt thoáng buồn. Anh thổ lộ: “Trước đây tôi cứ nghĩ danh tiếng và tiền bạc là tất cả. Giờ bệnh tật mới dạy tôi rằng, không có sức khỏe, tất cả những thứ khác đều vô nghĩa”.
Câu chuyện của Hùng nhắc nhở tôi rằng sức khỏe chính là nền tảng của mọi thành công. Chỉ khi cơ thể khỏe mạnh, con người mới đủ năng lượng để theo đuổi sự nghiệp, chăm sóc gia đình và tận hưởng cuộc sống. Mình sẽ không hưởng thụ được gì nếu nằm trên giường bệnh.
Như nhà triết học John Dewey từng nói: “Hãy học từ kinh nghiệm của người khác để không phải trả giá cho những sai lầm bản thân”. Câu chuyện của Hùng là lời nhắc nhở quý giá cho tất cả chúng ta, hãy trân trọng cơ thể mình ngay từ bây giờ.
Kết thúc buổi họp lớp và trở về nhà, tôi nhận ra cuộc đời của mỗi người giống như một cuốn tiểu thuyết mà ở đó tồn tại vô vàn khía cạnh trong cuộc sống. Mỗi trang sách là một câu chuyện. Chỉ đến khi trưởng thành, người ta mới hiểu rằng, cuộc sống không phải là sự cạnh tranh với người khác mà là sự tu dưỡng bản thân.
