Mặc 'kỷ nguyên khí đốt sắp tàn', loạt ông lớn dầu khí vẫn lao vào LNG
Cơ quan Năng lượng Quốc tế cho biết họ dự kiến nhu cầu khí đốt sẽ ổn định hoặc đạt đỉnh vào cuối thập kỷ này.
Trong bối cảnh thế giới bàn về “đỉnh khí đốt” có thể xuất hiện vào cuối thập kỷ này, các tập đoàn dầu khí hàng đầu lại đang tăng tốc rót vốn vào khí tự nhiên hóa lỏng (LNG), coi đây là mũi nhọn chiến lược giữa giai đoạn chuyển đổi năng lượng.
Châu Âu dẫn đầu cuộc đua
Tập đoàn Shell (Anh) – một trong những tay chơi lớn nhất thị trường LNG – tuyên bố LNG sẽ là trọng tâm trong chiến lược dài hạn. CEO Wael Sawan cho rằng LNG là “nguồn năng lượng linh hoạt, có thể đáp ứng từ nhu cầu điện ở Brazil, nhu cầu khẩn cấp của châu Âu sau khủng hoảng Ukraine, cho tới nhu cầu tăng vọt ở châu Á trong những mùa hè nóng nực hoặc mùa đông lạnh giá”.

Shell dự báo nhu cầu LNG toàn cầu sẽ tăng 60% từ nay đến năm 2040, chủ yếu nhờ tăng trưởng kinh tế châu Á, giảm phát thải trong công nghiệp nặng và sự bùng nổ của trí tuệ nhân tạo.
TotalEnergies (Pháp) cũng đặt mục tiêu tăng 50% sản lượng LNG quản lý trong giai đoạn 2023–2030, trong khi BP (Anh) sau khi “quay xe” với chiến lược xanh, đang đầu tư mạnh trở lại vào LNG.
Mỹ không đứng ngoài cuộc
Exxon Mobil kỳ vọng sẽ nhân đôi danh mục LNG đến năm 2030, còn Chevron mở rộng các dự án hiện có và phát triển cơ sở mới. Trong khi đó, Baker Hughes vừa công bố thương vụ mua lại Chart Industries trị giá 13,6 tỷ USD để gia tăng hiện diện trong lĩnh vực này.
Dù được quảng bá là “sạch hơn” so với dầu và than, LNG vẫn là một loại nhiên liệu hóa thạch, với vấn đề môi trường đáng ngại nhất là rò rỉ methane trong chuỗi cung ứng. Giới phân tích cảnh báo việc đặt cược lớn vào LNG có thể là “canh bạc chống lại quá trình chuyển đổi năng lượng”, nhất là khi năng lượng tái tạo – đặc biệt là điện mặt trời – đang phát triển với tốc độ vượt ngoài dự đoán.

Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA) dự báo nhu cầu khí đốt toàn cầu sẽ đạt đỉnh vào cuối thập kỷ này. Trong báo cáo Triển vọng Năng lượng Thế giới 2024, IEA cho rằng năng lực xuất khẩu LNG toàn cầu có thể tăng gần 50% nhờ Mỹ và Qatar, dẫn tới nguy cơ dư cung và giá cao, khiến các nền kinh tế thu nhập thấp khó tiếp cận.
Địa chính trị và những điểm nghẽn mới
Các chuyên gia cũng lưu ý rủi ro địa chính trị. Với nhiều quốc gia châu Á, sự phụ thuộc LNG khiến họ dễ bị tổn thương trước những bất ổn tại eo biển Hormuz – một “nút thắt” vận chuyển dầu khí toàn cầu. Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và Ấn Độ đều nằm trong số các quốc gia dễ chịu cú sốc nguồn cung.
Theo các nhà phân tích, LNG là “cuộc chơi dài hạn” khi một dự án có thể kéo dài 30–40 năm. Do đó, các tập đoàn năng lượng buộc phải cân nhắc kỹ lưỡng để đảm bảo lợi nhuận ngay cả khi nhu cầu LNG có thể chậm lại sau năm 2040.
“Điều quan trọng là kỷ luật vốn. Các dự án LNG đều được tính toán để đảm bảo cạnh tranh với những nguồn năng lượng khác, kể cả trong kịch bản nhu cầu sụt giảm”, Maurizio Carulli, chuyên gia tại Quilter Cheviot, nhận định.
Theo CNBC