Điểm đến

Sân bay nổi tiếng ‘nguy hiểm nhất thế giới’, không hoạt động vào buổi tối và chỉ có 24 phi công được phép hạ cánh

Thùy Dung 25/01/2024 16:48

Nằm trong vùng thung lũng nhỏ cùng địa hình hiểm trở, sân bay quốc tế này nổi tiếng toàn cầu vì cách tiếp cận cực kỳ khó.

Xây dựng ở vùng địa hình phức tạp

Sân bay Paro nằm ở phía tây Bhutan, trong một thung lũng sâu bên dòng sông Paro Chhu, cách thị trấn Paro khoảng 6km và cách thủ đô Thimphu khoảng 54km. Sân bay Paro bắt đầu được xây dựng vào năm 1968, nhưng phải mất đến năm 1983 mới hoàn thành, sau nhiều công sức và thí nghiệm. Sân bay này được đặt trên một khu đất từng là một ruộng lúa mì, đã được các chuyên gia lựa chọn cẩn thận để đảm bảo an toàn và hiệu quả.

Sân bay đã từng chứng kiến nhiều sự kiện trọng đại của Bhutan, như lễ tiếp đón các nhà lãnh đạo quốc tế, các hoạt động văn hóa và du lịch, và các chuyến bay có ý nghĩa lịch sử. Có thể nói, sân bay Paro là một niềm tự hào của sự phát triển và hòa bình của Bhutan và là một điểm đến độc đáo cho du khách trên khắp thế giới.

Do điều kiện địa hình và thời tiết khắc nghiệt, Paro được mệnh danh là một trong những sân bay khó bay nhất thế giới. Sân bay này nằm ở giữa một thung lũng chật hẹp, xung quanh sân bay là những ngọn núi cao đầu nguy hiểm của dãy Himalaya, có nơi cao hơn 5.500m, khiến khả năng hoạt động của máy bay cũng bị ảnh hưởng. Các phi công phải vượt qua các đỉnh núi, quanh co nhiều lần và né tránh các luồng gió lớn để có thể hạ cánh an toàn. Đường băng của sân bay chỉ dài 1.964m, yêu cầu các phi công phải có kỹ thuật phanh gấp và dừng lại đúng lúc.

Sân bay quốc tế Paro được xây dựng ở vùng địa hình hiểm trở

Sân bay quốc tế Paro được xây dựng ở vùng địa hình hiểm trở

Chỉ có 24 phi công được phép hạ cánh

Theo các phi công giàu kinh nghiệm, họ chỉ thực sự nhìn thấy đường băng trong một vài khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi thực hiện hạ cánh. Điều này cũng đồng nghĩa, để có thể điều khiển máy bay hạ cánh an toàn ở sân bay này, các phi công phải được trải qua quá trình huấn luyện cực kì đặc biệt.

Để có thể thực hiện hạ cánh, phi công phải điều khiển máy bay thực hiện nhiều vòng rẽ quanh những ngọn núi, vừa phải hạ độ cao vừa đủ để đảm bảo an toàn cho máy bay. Do địa hình khá đặc thù, gió mạnh thổi thường xuyên khiến máy bay chao đảo khi tiếp cận gần.

Đường băng hoàn toàn khuất tầm mắt của phi công trước khi họ điều khiển máy bay chếch được một góc 45 độ qua những rặng núi, rồi nhanh chóng hạ độ cao để đáp xuống.

Cũng chính bởi lý do này, chỉ có khoảng 24 phi công được phép bay vào sân bay Paro, và họ đều là những người có kinh nghiệm dày dặn và kỹ năng cao. Sân bay Paro chỉ mở cửa vào ban ngày, và có thể tạm ngừng hoạt động bất kỳ khi nào nếu gặp điều kiện thời tiết không thuận lợi.

Đường băng ngắn và hạn chế tầm nhìn là thử thách lớn đối với phi công

Đường băng ngắn và hạn chế tầm nhìn là thử thách lớn đối với phi công

Với điều kiện bay vô cùng khắc nghiệt, số lượng chuyến bay đến sân bay Paro rất ít, chỉ có khoảng 10 chuyến bay mỗi ngày. Các hãng hàng không bay đến sân bay Paro là DrukAir và Bhutan Airlines, chủ yếu từ các điểm đến như Kathmandu, Delhi, Kolkata, Bangkok, Dhaka, Singapore và Guwahati.

Năm 2019, sân bay Paro chỉ đón trung bình khoảng 860 hành khách mỗi ngày, hoặc 28.000 hành khách mỗi tháng. So sánh với các sân bay khác ở Việt Nam, sân bay Paro chỉ bằng khoảng 0,3% lượng hành khách của sân bay Tân Sơn Nhất, hoặc 0,8% lượng hành khách của sân bay Nội Bài. Có thể nói, nơi đây là một trong những sân bay ít khách nhất thế giới, nhưng cũng là một trong những sân bay đẹp nhất và độc đáo nhất thế giới.

Không thiết bị hỗ trợ hạ cánh

Việc trang bị radar tại các sân bay là một trong những yếu tố cần thiết để chỉ đường cho máy bay đến sân bay. Những thiết bị này cho biết vị trí và khoảng cách của máy bay so với đường băng, cũng như giúp phi công có thể điều chỉnh độ cao để có thể hạ cánh an toàn. Nhờ các thiết bị này hỗ trợ, mà phi công có thể điều khiển máy bay an toàn vào ban đêm, hay khi tầm nhìn bị hạn chế hoặc bị nhiễu động không khí.

Tuy nhiên, do địa hình phức tạp, sân bay Paro lại không có loại thiết bị radar hỗ trợ này, cũng đồng nghĩa khi hạ cánh tại sân bay này, phi công phải dựa vào quan sát trực quan, các điểm mốc được xác định sẵn trên mặt đất để phi công có thể nhận diện, tính toán được vị trí của máy bay so với sân bay.

Vì các lí do trên, sân bay Paro được mệnh danh là một trong những sân bay nguy hiểm nhất thế giới, và chỉ những phi công hoàn thành được quá trình huấn luyện nghiêm khắc, đủ tiêu chuẩn mới được cấp phép điều khiển máy bay ra vào sân bay này.

>> Quốc gia chỉ nhỏ như một ngôi làng, đã có 800 năm lịch sử nhưng không sở hữu sân bay, nhà tù và đồng tiền riêng

Sân bay trăm tuổi hơn 1.500ha rộng nhất Việt Nam, đón gần 1.000 chuyến bay mỗi ngày, từng là một trong những phi trường bận rộn nhất thế giới

Nhà ga sân bay Tân Sơn Nhất sẽ trở thành ‘thành phố hàng không’

Theo Chất lượng và Cuộc sống
https://chatluongvacuocsong.vn/san-bay-noi-tieng-nguy-hiem-nhat-the-gioi-khong-hoat-dong-vao-buoi-toi-va-chi-co-24-phi-cong-duoc-phep-ha-canh-d115452.html
Bài liên quan
Đừng bỏ lỡ
    Đặc sắc
    Nổi bật Người quan sát
    Sân bay nổi tiếng ‘nguy hiểm nhất thế giới’, không hoạt động vào buổi tối và chỉ có 24 phi công được phép hạ cánh
    POWERED BY ONECMS & INTECH