Bị cáo này là cựu Trưởng Văn phòng HĐQT Tập đoàn Vạn Thịnh Phát quản lý tài sản, danh sách các cá nhân, công ty “ma” và dư nợ.
Chiều 25/3, TAND TP.HCM tiếp tục xét xử 86 bị cáo trong vụ án xảy ra tại Tập đoàn Vạn Thịnh Phát, Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB) và các tổ chức có liên quan tiếp tục với phần bào chữa của các luật sư (LS).
Theo cáo buộc, Đặng Phương Hoài Tâm - cựu Trưởng Văn phòng HĐQT Tập đoàn Vạn Thịnh Phát quản lý tài sản, danh sách các cá nhân, công ty “ma” và dư nợ; phối hợp với Nguyễn Phương Anh thành lập công ty “ma” để đứng tên khoản vay… Giúp sức cho Trương Mỹ Lan chiếm đoạt 171.000 tỷ đồng, gây thiệt hại số tiền 57.000 tỷ đồng. Bị cáo Tâm bị VKS đề nghị mức án 19 - 20 năm tù về tội tham ô tài sản.
Theo VnExpress, bào chữa cho bị cáo Tâm, LS cho rằng mức án mà VKS đề nghị là quá nặng. Xét về hoàn cảnh, chồng của bị cáo Tâm mới mất được 2 năm, bị cáo hiện là mẹ đơn thân. Bị cáo Tâm chỉ có trình độ trung cấp kế toán, năng lực hạn chế.
Bị cáo Trương Mỹ Lan chọn Tâm phụ trách văn phòng HĐQT tập đoàn Vạn Thịnh Phát vì cần người có tuổi để quản lý các nhân viên trẻ. Bị cáo Tâm chỉ căn cứ chỉ đạo của bà Trương Mỹ Lan để phân phó cho các nhân viên cấp dưới theo quy mô, nhiệm vụ; không chủ động mở các công ty và không kêu gọi mở các công ty và chỉ chấp hành đúng quy định ban hành của HĐQT tập đoàn Vạn Thịnh Phát.
“Đây là nhiệm vụ thực hiện kế tục người đi trước, dù có bị cáo Tâm hay không, mô hình hoạt động của Vạn Thịnh Phát vẫn sẽ diễn ra”, luật sư trình bày.
Tự bào chữa cho mình, bị cáo Đặng Phương Hoài Tâm cho rằng bản thân chỉ quản lý tài sản công ty, theo dõi dư nợ tài sản mang thế chấp, hoàn toàn không theo dõi các công ty vay. Về việc giải quỹ, bị cáo Tâm không biết gì từ quá trình bắt đầu đến khi kết thúc.
Về việc thành lập công ty vay hay quản lý công ty vay, bị cáo Tâm chỉ hỗ trợ soạn thảo văn bản, hồ sơ rồi gửi lại file mềm cho Nguyễn Phương Anh và việc sử dụng các tài liệu vào mục đích gì thì bị cáo không nắm.
Đồng thời, bị cáo Tâm được bổ nhiệm chức vụ tại văn phòng HĐQT tập đoàn Vạn Thịnh Phát vì lúc đó bộ phận không có ai quản. Bị cáo làm hữu danh vô thực, không có tiếng nói.
“Bị cáo thực chất mình là nhân viên, không hiểu mình phạm tội gì mà đề nghị mức án ngang ngửa các sếp. Bị cáo chỉ là nhân viên, đi làm bình thường chỉ muốn đi làm lo cho con. Bị cáo làm sai thì bị cáo chịu nhưng bị cáo mong HĐXX xem xét giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo”, bị cáo Tâm khóc trình bày.