Hồ lớn khô hạn cạn nước làm lộ cây cầu ‘nghìn mắt’ 400 năm tuổi, chính quyền vào cuộc trùng tu, bảo vệ 'báu vật' lịch sử
Mực nước hạ thấp khiến cây cầu "nghìn mắt" lộ diện, thu hút đông đảo du khách đến tham quan.
Dưới ảnh hưởng của đợt khô hạn kéo dài và nhiệt độ tăng cao, mực nước tại hồ Bà Dương, tỉnh Giang Tây, Trung Quốc đã giảm mạnh làm lộ diện cây cầu cổ hơn 400 năm tuổi mang tên "Thiên Nhãn Kiều" (tạm dịch: cầu nghìn mắt). Công trình kiến trúc độc đáo này đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của đông đảo du khách đến tham quan và khám phá.
Cây cầu được xây dựng từ thời nhà Minh vào năm 1631, có chiều dài ấn tượng 2.657m. Cấu trúc của cầu bao gồm 949 trụ và 948 lỗ, tạo nên hình ảnh như "nghìn con mắt", từ đó cầu được đặt tên "cầu nghìn mắt" bởi người dân địa phương. Ban đầu, công trình này được xây dựng để làm lối đi cho người dân hai bên bờ hồ Bà Dương, giúp việc di chuyển trở nên thuận tiện hơn.
Hồ Bà Dương là hồ nước ngọt lớn nhất Trung Quốc, hồ nổi tiếng với hiện tượng thay đổi diện tích bề mặt nước theo mùa. Trong mùa mưa, mực nước dâng cao khiến cây cầu bị chìm dưới lòng hồ, chỉ khi mực nước giảm xuống dưới 10,5m, cầu mới lộ ra hoàn toàn. Theo dữ liệu từ ngày 22/9, mực nước tại trạm thủy văn Duchang đã giảm xuống còn 10,2m, giúp cây cầu cổ này hiện rõ trước mắt công chúng.
Sự xuất hiện của cầu "nghìn mắt" không chỉ gây bất ngờ cho người dân địa phương mà còn trở thành điểm thu hút khách du lịch từ khắp nơi. Bên cạnh đó, chính quyền tỉnh Giang Tây đã bắt đầu các hoạt động trùng tu và bảo tồn cây cầu từ năm 2016. Công trình này đã được công nhận là di tích văn hóa quan trọng, cần được bảo vệ và giữ gìn cho thế hệ tương lai.
Tuy nhiên, tình trạng khô hạn không chỉ ảnh hưởng đến mực nước hồ Bà Dương mà còn làm lộ diện nhiều di tích khác trong lòng hồ. Vào tháng 8/2022, hạn hán kỷ lục khiến hồ cạn trơ đáy, diện tích bề mặt hồ chỉ còn khoảng 1/5 so với bình thường. Một trong những di tích nổi bật được phát hiện trong đợt hạn hán này là đảo Lạc Tinh Đôn, có niên đại hơn 1.000 năm. Hòn đảo này, từng được dùng làm điểm định hướng trên hồ, giờ đây nổi bật trên vùng đất khô cằn, thu hút sự quan tâm của cả du khách và các nhà nghiên cứu.
Ngoài những di tích lịch sử, hồ Bà Dương còn là một môi trường tự nhiên quý giá. Đây là nơi sinh sống của loài cá heo nước ngọt hiếm Jiangzhu và là khu bảo tồn chim di cư quan trọng vào mùa đông. Đặc biệt, hồ còn là điểm dừng chân của loài sếu Siberia, một trong những loài chim nguy cấp nhất thế giới, với khoảng 90% số lượng loài này chọn hồ Bà Dương làm nơi trú đông.
Việc mực nước hồ Bà Dương suy giảm không chỉ là dấu hiệu cảnh báo về biến đổi khí hậu và tình trạng khô hạn nghiêm trọng, mà còn là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc bảo tồn môi trường tự nhiên và các di sản văn hóa. Hồ Bà Dương có sự đa dạng sinh học và lịch sử phong phú, nơi đây chính là điểm đến hấp dẫn cho những người đam mê khám phá thiên nhiên và văn hóa.